Juergen Klopp – Chiến binh mới của thành Liver

Những tinh thần này ăn sâu vào máu, được người ta nhắc đi nhắc lại, truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác, gieo trồng qua hàng ngàn từ ngữ mà người ta nói và viết về FC mỗi năm.

SINH RA ĐỂ GIÀNH DANH HIỆU
Đó là những lời lẽ, ý niệm và lý tưởng về đội bóng của người đàn ông được bổ nhiệm làm trưởng thứ 9 của Liverpool gần 60 năm về trước. Những lời lẽ đó vẫn còn ngân vang trong lời người hâm mộ The Kop khi họ kể về tình yêu của mình.

Lời Bill Shankly đã vẽ nên một bức tranh, tạo nên một bản sắc và đặt ra những chuẩn mực được mang theo qua nhiều thập kỷ bởi những con người làm việc cùng ông. Đó là lý do vì sao căn phòng Boot Room vẫn còn được nhắc đến cho tới ngày nay, lý do vì sao người Liverpool nói về “The Liverpool Way” và tấm biển “This is Anfield” mà Shankly đã quả quyết dựng lên vẫn còn là một phần của sân vận động.

Vậy mà những năm tháng gần đây, câu chuyện đó, câu chuyện Liverpool – câu chuyện về sự vĩ đại và thống trị của một truyền thống được thôi thúc không ngừng, lấy óc suy xét và sự tận tâm làm cốt lõi – khiến người ta thường xuyên cảm thấy như những chuyện kể cổ tích xa xưa bên ánh lửa hồng ấm áp trong đêm mùa đông lạnh giá:

NGÀY XỬA, NGÀY XƯA TỪNG CÓ MỘT ĐỘI BÓNG…
Sau chức vô địch hạng Nhất cuối cùng của Liverpool – chức vô địch thứ 10 trong 15 mùa giải được đánh dấu bằng chiến thắng trước Queens Park Rangers vào ngày 28/4/1990 trên sân Anfield, đội bóng đã trải qua một số giai đoạn tốt đẹp – những giai đoạn tuyệt vời mà hàng trăm ngàn cổ động viên của các CLB khác trên thế giới sẽ nhảy cẫng lên nếu có cơ hội trải nghiệm.

Những triều đại nối tiếp như Graeme Souness, Roy Evans, Gerard Houllier, Rafa Benitez, Kenny Dalglish đều mang về danh hiệu cho CLB, tất nhiên là trong đó có chiếc cúp Champions League vào năm 2005. Liverpool góp mặt trong danh sách chỉ 22 CLB giành được danh hiệu đó kể từ khi giải đấu này được khai sinh vào năm 1955.

Dù vậy, không có HLV nào trong số này có thể gây dựng sự thống trị bền lâu trên nền tảng vững chắc của một danh hiệu. Câu hỏi sau đây cứ được lặp đi lặp lại: Liệu CLB này có đang bắt kịp với tốc độ của thế giới bóng đá, cả trong và ngoài sân cỏ không? Họ đã khao khát và quyết tâm nhưng điều đó vẫn chưa đến. Bốn lần về nhì (lần cuối là vào năm 2014) là những gì tốt nhất mà Liverpool đạt được trong 26 năm tồn tại Premier League.


Bill Shankly – HLV huyền thoại đã nâng tầm Liverpool và tạo dựng nên thương hiệu Lữ đoàn đỏ bất khả chiến bại cũng như tinh thần The Kop, “The Liverpool Way” và tấm biển “This is Anfield” ở cửa sân vận động.
Trong suốt thời kỳ đó, CLB đã 10 lần thay HLV – từ Dalglish, Ronnie Moran tạm quyền một thời gian ngắn rồi đến Souness, Evans, Houllier được bổ nhiệm làm đồng HLV với Evans, sau đó Houllier nắm toàn quyền, kế đến là Benitez, Roy Hodgson, Dalglish, Rodgers và giờ là .

Đáng chú ý là mỗi lần Liverpool đến gần với chức vô địch thì họ lại trượt xa vào năm tiếp theo: từ vị trí thứ 2 (1991) xuống thứ 6 (1992), từ thứ 2 (2002) xuống thứ 5 (2003), từ thứ 2 (2009) xuống thứ 7 (2010) và từ thứ 2 (2014) xuống thứ 6 (2015).

Những người chủ đã đẩy CLB vào tình cảnh khủng hoảng tài chính, chảy máu nhân tài, lục đục nội bộ, tiếp quản thất bại và việc phát triển và di dời sân vận động huyền thoại, điều đó đã khiến cho câu chuyện về truyền thống bị xé toạc. Những lời lẽ từng một thời có ý nghĩa to lớn đã bị ném trả vào mặt những kẻ đồng hành. “Nếu bạn vô địch bạn sẽ là nhất. Nhưng nếu bạn về thứ hai, bạn chẳng là gì cả”.

Thất bại liên tiếp đã khiến CLB bị kết tội là đội bóng vĩ đại của quá khứ. Chẳng có một chương mới nào để ăn mừng, các thành tích xưa cũ đã trở nên nhàm chán. Ngay cả bây giờ, việc trắng tay suốt bốn năm và chỉ có được hai danh hiệu trong cả một thập kỷ là một thực tế thật ảm đạm.

ĐIỀU GÌ LÀ THEN CHỐT NHẤT
Dù đậm, dù nhạt, dù được viết lên như thế nào, thì mỗi CLB đều có một câu chuyện như Liverpool đã có. Nhưng thời đại đổi thay, thế giới bóng đá thay đổi còn chóng mặt hơn cả ba mươi phút đi tàu lượn ở Disney Land.

Nhiều những câu chuyện bị khép lại, xu hướng của “tân thế giới” là xây dựng một đội bóng với những cầu thủ tốt nhất và cho họ chơi bóng cùng nhau. Sự xâm lấn của khoa học và chủ nghĩa chính xác hóa vào các quá trình tuyển chọn, huấn luyện thậm chí là cách bình luận và xem bóng đá khiến cho môn thể thao rực lửa đứng trước nguy cơ trở nên vô cảm như gương mặt góa phụ đã 10 lần dao kéo.

Trong bức tranh của những tông màu nhạt nhòa ấy, ai cũng mơ về ngày cũ, nơi mà bóng đá còn là cuộc chiến của những người đàn ông. Chiến đấu, không phải chơi. Nơi mà cảm xúc được dồn nén, bùng lên và bung tỏa.

Đế chế Liverpool mà Shankly xây dựng đã được tiếp nối bởi các HLV tài năng khác như Bob Paisley, Joe Fagan, Kenny Dalglish và Rafael Benitez.
Nhưng cũng trong bức tranh đó, chẳng ai dám tin tưởng vào giá trị của cảm xúc, họ hoàn toàn bị khuất phục trước lý lẽ của đồng tiền và những thống kê. Rằng có trong đội hình xuất phát những cái tên xuất sắc là thứ đảm bảo cao nhất chứ không phải ra sân và chiến đấu như thể đó là trận chiến sau cùng.

Những câu chuyện bị ném vào kho của những tiểu thuyết diễm tình, tơ nhện chăng đầy nhiều hơn cả đường đến phòng truyền thống. Nhưng hẳn là mọi quá trình đều có những bước nhảy, vấn đề chỉ là thời gian. Đến một lúc nào đó sẽ có ai đấy đến và nói rằng “Chỉ có cảm xúc mãnh liệt mới làm nên điều vĩ đại và duy trì một đế chế”.

Người đó là Juergen Klopp?

NHỮNG CÂU CHUYỆN CỦA KLOPP
“Đội bóng cần thay đổi”, điều đó còn rõ ràng hơn vết thẹo trên mặt Frank Ribery và họ đã thay đổi. Một tuyên bố táo bạo hùng hồn cần phải được đưa ra và khi tuyển dụng Juergen Klopp, Liverpool đã làm điều đó. Kể từ khi được bổ nhiệm vào tháng 10 năm 2015, Klopp đã bắt đầu kể câu chuyện của riêng mình. Đó là trọng tâm trong phương pháp của ông.

Từ giây phút ông xuất hiện trước ống kính camera trong cuộc họp báo đầu tiên, sức thu hút, sự tự tin và chuyên tâm vào mục tiêu của Klopp đã vô cùng ấn tượng.

Ngay từ ngày đầu tiên Klopp đã vạch ra một tầm nhìn rõ ràng gồm những gạch đầu dòng cần thực hiện trong tương lai.

– Biến những kẻ hoài nghi thành những người tin tưởng.

– Bóng đá tổng lực.

Còn gánh nặng của cơn khát danh hiệu? Những sai lầm của quá khứ? Áp lực, sự đòi hỏi, những vết sẹo tinh thần?

Klopp nói: “Điều quan trọng là không để lịch sử tạo gánh nặng. Chúng ta đừng lúc nào cũng so sánh mình với những thời đại khác. Đây là một CLB tuyệt vời, có nhiều tiềm năng và những cầu thủ linh hoạt.”

“Hãy tìm cách bắt đầu một cách thức mới. Giờ đây mọi thứ đã khác biệt. Tôi là một gã người Đức lần đầu đến đây. Tôi muốn lắng nghe. Tôi sẽ đi đến Melwood và xem những gì hiệu quả, những gì là không hiệu quả. Và chúng ta sẽ bắt đầu chơi thứ bóng đá của cảm xúc.”

Klopp tiếp tục khẳng định rằng câu chuyện của ông cần phải được đánh giá dựa trên những giá trị riêng của nó.


Sau giai đoạn dài nhạt nhòa và không có danh hiệu, các Liverpudlian đang háo hức chờ đón 1 giai đoạn hoàng kim mới với HLV đầy cá tính Juergen Klopp, người mang nhiều nét tương đồng với Shankly.
Klopp đã phát biểu: “Đây thực sự là một thời khắc tốt và tôi biết rằng mọi người đều thích so sánh với quá khứ của 3 năm về trước, 5, 10, 15 năm về trước, đặc biệt là ở Liverpool. Tuy nhiên, đội bóng này đã trở nên mới mẻ, chúng tôi đều mới mẻ. Chúng tôi đã bắt đầu câu chuyện của riêng mình vài tháng trước, vậy nên bạn không thể nào so sánh chúng tôi với bất kỳ ai khác.”

“Bạn không thể mang theo lịch sử trên vai, chúng ta cần phải cảm thấy tự do thoải mái để tạo nên nên điều gì đó trong tương lai gần. Nếu mọi người muốn nói rằng : Chúng tôi đã chờ đợi danh hiệu suốt 20 năm thì chúng tôi có thể nói rằng: OK, chúng tôi đã nỗ lực, thực ra mọi thứ mới bắt đầu từ năm 2015”.

Ông ấy nói đúng. Và lý do cho thông điệp của ông rất rõ ràng. Ông đang quản lý tâm trí và giảm bớt áp lực. Và kể từ những ngày đầu đó, người Liverpool đã bắt đầu được khơi nhớ ký ức về Shankly thông qua những gì Klopp thể hiện.

Bây giờ Liverpool thi đấu mà chẳng hề có sự e ngại nào. Bằng niềm tin. Liverpool ở cuối triều đại Rodger đã bị sự e sợ và vỡ mộng đeo bám. Bầu không khí lúc đó thật khó chịu và vô dụng.

Klopp liên tục đưa ra các thông điệp về vai trò của CĐV. Năm 2016, ông từng chỉ trích về việc fan rời trận đấu sớm. Mùa này cũng thế. Mỗi tuần dường như ông đều đòi hỏi bầu không khí đặc biệt. Ông muốn các cầu thủ thi đấu hết mình. Ông cũng hết mình. Ông phát triển các bản sắc của mình, mài giũa chiến lược.


Chức vô địch gần nhất của Liverpool là chiếc cúp Champions League năm 2005, một chiến thắng đầy quả cảm và mang đúng tinh thần không lùi bước của Quỷ đỏ thành Merseyside.
Một số người sẽ giễu cợt việc so sánh với Shankly, nhất là vì điều đó là quá sớm ở triều đại của Klopp, vì sau 2 mùa giải huấn luyện The Kop, danh hiệu vẫn chưa đến và vì mơ mộng viển vông về bóng đá không phải điều nên làm.

Tuy nhiên, có những nét tương đồng. Một con người đáng kính đầy uy tín; ngoan cường và có khả năng giành được sự kính trọng ngay tức thì ở mọi cấp trong một CLB. Được CĐV yêu kính – một người có những cổ động viên đoàn kết. Một người biết cách “chơi” giới truyền thông một cách tài tình và cho đến nay đã luôn có được điều mình muốn từ ban lãnh đạo. Và các cầu thủ yêu mến ông. Chúng ta có thể đọc những phát biểu và chứng kiến những cái ôm của họ.

Klopp rất rõ ràng, tập trung và thẳng thắn về điều mình muốn đạt được. Ông đã nói về những danh hiệu trong ngày đầu tiên giữ cương vị. Ông cũng nhắc đến việc nhanh chóng thực hiện những thay đổi. Và ông đã làm vậy.

Khi gia hạn hợp đồng tại Anfield, Klopp đã nói: “Tôi muốn trong 6 năm tới mùa giải nào cũng được ăn mừng điều gì đó. Không phải là điều nhỏ bé, mà thực sự phải ăn mừng điều gì đó lớn lao, như diễu hành trên chiếc xe bus lớn đi khắp Liverpool. Điều đó sẽ rất tuyệt”.

“Trước đây tôi đã nói điều này rồi, điều quan trọng không phải là mọi người nghĩ gì khi bạn đến, mà là họ nghĩ gì khi bạn rời đi, đó mới là lúc họ cần đánh giá bạn.”

Liệu Klopp có là người “đạo diễn” danh hiệu đầu tiên của Liverpool kể từ năm 1990? Người cuối cùng cũng chứng minh rằng Liverpool vẫn “Sinh ra để giành danh hiệu” và sứ mệnh của đội bóng là thành công ở giải đấu?
Một thực tế không thể chối cãi rằng, bóng đá bây giờ quá khác. Giải Ngoại hạng Anh cũng đã rất khác. Đầy sức cạnh tranh và khó khăn hơn nhiều. Trong 2 mùa giải vừa qua, Liverpool của Klopp dù đã tái hiện phần nào vẻ hào hùng khi xưa nhưng những danh hiệu vẫn lẩn tránh họ.

Mùa này, khi chỉ còn 1 trận đấu nữa là hạ màn, Klopp và các học trò đã không thể tiệm cận giấc mơ vô địch Premier League. Tuy nhiên, một suất dự Champions League hoàn toàn nằm trong tay của họ, trao cho họ sự quyết định có nắm giữ được hay không?

50 năm nữa liệu những Liverpudlians có viết về Juergen Klopp không?

Đến lúc ấy, đó chắc hẳn sẽ là một câu chuyện đáng kể. Còn gì tuyệt vời hơn việc trở thành người “đạo diễn” danh hiệu đầu tiên của Liverpool kể từ năm 1990? Người cuối cùng cũng chứng minh rằng Liverpool vẫn “Sinh ra để giành danh hiệu” và sứ mệnh của đội bóng là thành công ở giải đấu.

Liệu Klopp có phải là người làm được điều đó không?

Bill Shankly từng nói: “Tôi cho rằng nếu một HLV thẳng thắn và có lòng nhiệt huyết chân thật, dù ông ta không thể ra sân với các cầu thủ nhưng vẫn có thể truyền được điều đó cho các cầu thủ, các bạn có hiểu không? Ông ta ở bên họ và họ ở bên ông ta – và họ sẽ thành công.”

Related posts:

Liên Quan Khác

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *