Vì sao 3-4-3 của Conte lại được thăng hoa?

Từ khi chuyển sang sơ đồ 3-4-3, Chelsea của đã thắng một mạch 5 trận liên tiếp, ghi 16 bàn mà không để thủng lưới bàn nào. Không chỉ ở Anh mà cả ở 5 giải lớn châu Âu, cũng không có đội bóng nào thể hiện được phong độ như thế. Đừng quên là những đối thủ mà Chelsea phải đối mặt đều khá cứng cựa, gồm Leicester, M.U, Southampton và mới đây nhất là Everton.

Vậy tại sao Chelsea từ một đội bóng khủng hoảng (thua 1-2 trước Liverpool và 0-3 trước Arsenal, trước đó liên tục thủng lưới dễ dàng, các nhà cái ngừng nhận cửa Conte bị sa thải) lại bỗng nhiên thăng hoa đến thế?

Sau đây là một số lý do:

+ Hàng thủ được bảo vệ tốt hơn. Việc chơi với 3 người ở hàng thủ + 2 wing-back luôn sẵn sàng hỗ trợ + 2 tiền vệ trung tâm càn quét phía trước giúp các hậu vệ Chelsea ít bị đặt vào tình huống 1 đối 1 với hậu vệ đối phương. Hậu vệ Azpilicueta, người cũng đang chơi tốt ở vị trí trung vệ lệch phải, cho biết sự thay đổi lớn nhất là bây giờ, Chelsea phòng ngự như một đội bóng, nên hàng thủ cũng dễ chơi hơn rất nhiều.

Sự thay đổi có thể thấy rõ nhất ở Cahill và Luiz. Cả Cahill lẫn Luiz vốn đều rất dễ mắc sai lầm khi bị đặt dưới áp lực lớn, nhưng trong sơ đồ mới đã chơi chắc chắn như những hòn đá tảng. Cahill thường xuyên dâng lên để chơi như một hậu vệ trái khi Chelsea cần người để lên bóng. Trong khi Luiz còn tỏ ra rất phù hợp với vai trò của sweeper tổ chức lối chơi, với khả năng phát động tấn công rất tốt, một vũ khí hữu dụng trước những đối thủ chơi high press.

+ Phát huy hết khả năng của Matic và Kante. Trước khi Conte chuyển sang 3-4-3 thì Kante chơi cũng hay. Nhưng khi anh đá cặp với Matic trong sơ đồ 4-2-3-1, có cảm giác Chelsea bị lãng phí một người vì cả 2 chơi quá giống nhau ( do vai trò tổ chức đã được trao cho Oscar hoặc Fabregas). Nhưng với 3-4-3, Chelsea cần những tiền vệ kiểu không phổi có thể lên công về thủ, bao quát một khoảng không rộng lớn. Giờ thì ta thấy không chỉ phòng ngự hay, mà cả Matic lẫn Kante còn tham gia tấn công rất tốt.


Bản đồ nhiêt của Cante và Matic cho thấy họ “phủ” kín khoảng không gian ở giữa sân

+ Giải phóng cho Hazard. Trước đây, Hazard thường đá cánh. Và anh thì thích đá số 10. Nhưng ở cả 2 vị trí ấy, cầu thủ người Bỉ đều không thực sự ổn. Nếu đá cánh thì Hazard có nhiều cơ hội rê dắt, nhưng chơi quá xa khung thành, và trở thành gánh nặng về phòng ngự cho đội. Nếu đá số 10 thì anh thường phải nhận bóng ở thế quay lưng. Bây giờ, Hazard đá ở vị trí half-space (một khái niệm của người Đức, là khoảng không gian giữa biên và trung lộ – nếu chia chiều dọc sân ra làm 5 phần), anh vừa gần khung thành hơn, vừa có thời gian quan sát trước khi nhận và đi bóng, vừa không phải phòng ngự.


Mô tả half-space

Bàn thắng thứ 2 của Hazard vào lưới Everton cho thấy rõ điều này. Hazard tự do di chuyển sang half-space phải để phối hợp với Pedro, người đã vừa thông minh khi lối kéo hậu vệ đối phương theo mình, vừa khéo léo tung cú đánh gót hoàn hảo để Hazard băng xuống. Khi được ở vào tình huống một đối một với hậu vệ đối phương và ngay trước mặt là khung thành, Hazard tất nhiên không để lỡ cơ hội.

+ Các đội bóng Anh vẫn chưa tìm ra cách phá 3-4-3. Phần lớn các đội bóng Anh thường chơi với hàng thủ 4 người, nghĩa là 2 trung vệ để bắt 1 tiền đạo. Ở trường hợp của Chelsea, may mắn là họ có một Costa đủ lỳ lợm và tinh quái để có thể “chơi” với cả 2 trung vệ này, nên khi Hazard và Pedro từ các half-space di chuyển vào để tạo nên thế nhiều đánh ít (3 vs 2 hoặc 2 vs 1), Chelsea có nhiều cơ hội ở những vị trí rất dễ chuyển thành bàn thắng.

+ Quan trọng không kém, Chelsea mùa này không phải dự Cúp châu Âu. Có thế thì Conte mới có đủ thời gian để rèn các cầu thủ chơi theo đúng cách của mình. 3-4-3 hay các sơ đồ 3 hậu vệ khác đều rất khó triển khai, cần đúng người, nhiều thời gian. Conte có vẻ đã tìm được đúng người, nên khi ông có thêm thời gian thì rốt cuộc cũng làm được điều mà nhiều HLV khác, như Pep Guardiola (không có thời gian) hay Ronald Koeman (người kém) muốn cũng không được.

Nhưng 3-4-3 là một sơ đồ bào mòn thể lực, đặc biệt là ở những vị trí quan trọng nhất là 2 wing-back và 2 tiền vệ trung tâm. Ngoài ra, đấy cũng là những vị trí rất “kén người”. Thế nên, theo thời gian, khi các cầu thủ như Alonso, Matic, Kante hay Moses mệt mỏi hay chấn thương, Conte có thể sẽ gặp rất nhiều khó khăn trong việc tìm phương án thay thế.


Alonso (trái) và Moses (phải) đã phải cover một khoảng không rất dài. Trận nào cũng vậy. Liệu họ đủ sức làm điều này tới bao giờ?

Thay người bằng người có thể không đảm bảo sơ đồ 3-4-3 phát huy đúng hiệu quả. Mà như đã nói, các sơ đồ 3 hậu vệ đều rất khó chơi, theo cả 2 nghĩa – khó chống lại và khó thực hiện – nên cần những con người “đúng chuẩn”. Sai cái là thành thảm họa, như trường hợp của chính Everton.

Còn nếu thay bằng một sơ đồ mới, thì Chelsea hoàn toàn có thể rơi vào tình trạng bấp bênh như họ đã thể hiện trước khi thăng hoa với 3-4-3.

Nhưng đó là chuyện của tương lai. Còn trước mắt, cứ phải ngưỡng mộ Conte và 3-4-3 của ông cái đã.

————————-

Nếu có thời gian thì mình sẽ viết sâu hơn về sơ đô 3 hậu vệ nói chung.Về sự ra đời, biến mất, hồi sinh và những điểm mạnh-yếu của sơ đồ này, vì sao không nhiều đội triển khai thành công dù biết rõ sức mạnh của nó.

Related posts:

Liên Quan Khác

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *